Trở về với những năm 1920 và 1930, trong khung cảnh idyllic của miền quê Cao Mật, miền Nam Trung Hoa, một câu chuyện cảm động và đầy kịch tính đã được kể. Câu chuyện được kể từ góc nhìn của một người kể chuyện, với nhân vật chính là bà nội đầy cá tính của người đó. Cô gái trẻ này, với tâm hồn đầy khát vọng và tình yêu, đã bị ép buộc phải kết hôn với một người đàn ông mắc bệnh phong. Tuy nhiên, số phận đã đưa cô đến với một người đàn ông khác - một người phu kiệu khỏe mạnh và mạnh mẽ, người sau này đã trở thành tư lệnh Dư Chiêm Ngao, một người anh hùng đã phục kích đoàn xe Nhật. Cô gái đã gặp người phu kiệu này trong ngày lên kiệu hoa, và ngay lập tức, cô đã phải lòng anh. Người phu kiệu đã cứu cô khỏi tay bọn cướp, và sau đó, anh đã đưa cô chạy vào rừng cao lương đỏ, nơi họ đã trải qua ba ngày hạnh phúc và đắm chìm trong tình yêu. Từ mối tình ngắn ngủi nhưng sâu sắc đó, cô gái đã sinh ra một đứa con trai - cha của người kể chuyện. Sau này, khi con trai 14 tuổi, cậu đã gia nhập đoàn quân của Dư Chiêm Ngao, người mà cậu vẫn coi là cha nuôi. Cô gái, giờ đây đã là một người thiếu phụ, vẫn giữ lửa tình yêu trong lòng và tiếp tục làm bánh để đem ra chiến trường, khao quân và giữ gìn tinh thần chiến đấu. Tuy nhiên, trong một lần gánh bánh, cô đã gặp phải xe giặc và đã hy sinh. Trước khi ra đi, cô đã tiết lộ cho con trai biết về người cha thật sự của cậu, và cô đã nhẹ nhàng ra đi trên đệm cây cao lương, nơi đã chứng kiến tình yêu và hạnh phúc của cô. Câu chuyện này là một bản tình ca cảm động và đầy kịch tính, nói về sự hy sinh, tình yêu, và sự chiến đấu vì độc lập và tự do.
Trở về với những năm 1920 và 1930, trong khung cảnh idyllic của miền quê Cao Mật, miền Nam Trung Hoa, một câu chuyện cảm động và đầy kịch tính đã được kể. Câu chuyện được kể từ góc nhìn của một người kể chuyện, với nhân vật chính là bà nội đầy cá tính của người đó. Cô gái trẻ này, với tâm hồn đầy khát vọng và tình yêu, đã bị ép buộc phải kết hôn với một người đàn ông mắc bệnh phong. Tuy nhiên, số phận đã đưa cô đến với một người đàn ông khác - một người phu kiệu khỏe mạnh và mạnh mẽ, người sau này đã trở thành tư lệnh Dư Chiêm Ngao, một người anh hùng đã phục kích đoàn xe Nhật. Cô gái đã gặp người phu kiệu này trong ngày lên kiệu hoa, và ngay lập tức, cô đã phải lòng anh. Người phu kiệu đã cứu cô khỏi tay bọn cướp, và sau đó, anh đã đưa cô chạy vào rừng cao lương đỏ, nơi họ đã trải qua ba ngày hạnh phúc và đắm chìm trong tình yêu. Từ mối tình ngắn ngủi nhưng sâu sắc đó, cô gái đã sinh ra một đứa con trai - cha của người kể chuyện. Sau này, khi con trai 14 tuổi, cậu đã gia nhập đoàn quân của Dư Chiêm Ngao, người mà cậu vẫn coi là cha nuôi. Cô gái, giờ đây đã là một người thiếu phụ, vẫn giữ lửa tình yêu trong lòng và tiếp tục làm bánh để đem ra chiến trường, khao quân và giữ gìn tinh thần chiến đấu. Tuy nhiên, trong một lần gánh bánh, cô đã gặp phải xe giặc và đã hy sinh. Trước khi ra đi, cô đã tiết lộ cho con trai biết về người cha thật sự của cậu, và cô đã nhẹ nhàng ra đi trên đệm cây cao lương, nơi đã chứng kiến tình yêu và hạnh phúc của cô. Câu chuyện này là một bản tình ca cảm động và đầy kịch tính, nói về sự hy sinh, tình yêu, và sự chiến đấu vì độc lập và tự do.